cảm tác khi đọc thơ
Thimyngoc Huynh: Tiếng Lòng
Đêm dằng dặc mãi hoài không
ngủ
Mấy tiếng rồi em nhớ dáng
anh
Nỡ sao đoạn tuyệt cho đành
Để tim đáu nhói tự hành hạ
thân
Giọt sầu đọng khô cằn thiêu
cháy
Càng buồn thêm tê tái nhiều
đêm
Ngăn dòng dư lệ môi mềm
Ngoài kia rên rỉ nỗi niềm
bi ai…
Em đâu phải cỏ cây sắt đá
Chẳng biết
rung chan chứa tình đời
Hôm nay quyết
nói một lời
Tạ từ chi để
rã rời xa xôi…
Ngày mai sẽ
chơi vơi dặm nẻo
Một mình em
chéo néo đôi tay
Con thuyền
vô định đắng cay
Lênh đênh
biển cả đọa đầy bão giông…
Làm sao sống
dòng sông mông quạnh
Tâm hồn em
gía lạnh như băng
Yêu dương dĩ vãng bẽ bàng
Yêu dương dĩ vãng bẽ bàng
Xa xa ân hận
dở dang lỡ làng…
Em thắt dải
khăn tang chôn cất
Nấm mồ
hoang ruột thắt gan bào
Tình về thế
giới hư hao
Tiễn đưa
chi để má đào héo hon…!
10.5.2013
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét