Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

Đỉnh Cao Vu Thần*




 
 Bấy lâu tôi vẫn yêu tiên
Thương con bướm trắng dịu hiền thướt tha
Liễu buông suối tóc la đà
Khuân trang đầy đặn nét ngà hồn nhiên


Lâng lâng má lúm đồng tiền
Nụ cười chan chứa ưu phiền xua tan
Tuyết in mặt ngọc pha thân
Mây hồng lãng đãng nồng nàn ái ân

Sen vàng ngỏ nhụy thanh tân
Hây hây gió thoảng tâm thần ngẩn ngơ
Dập dìu bến mộng bơ vơ
Hồn trinh ngây ngất đôi bờ biển dâu

Trải bao thập kỷ dãi dầu
Hai con trống mái thư cưu dạt dào
Lưng đeo bầu rượu túi thơ
Non xanh nước biếc đỉnh cao Vu Thần

Ngán đời muôn kiếp giai nhân
Hồng nhan bạc mệnh trăm phần đắng cay
Năm canh trằn trọc vơi đầy
Hư hao năm tháng chuỗi ngày sầu bi!

*
Ðời Xuân Thu (772- 480 trước DL) vua Sở Tương Vương  du ngoạn đến núi Vu
Sơn. Trong lúc say ngủ, Vua Sở thấy một thiếu nữ tuyệt sắc, tha thướt đến bên mình, rồi cùng vua chung chăn chung gối

28.6.2013 Lu Hà


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét