thơ tặng nữ thi sĩ Thi
Nguyên và Thuy Anh Lam
Ai khắc dấu thương đau vào
mộng
Máu trong lòng rớm động
sao băng
Linh hồn tê dại bẽ bàng
Trái tim nhức nhối phũ phàng
trần gian…
Ai đã chết trăm ngàn giấc
ngủ
Hồn xác lìa để xóa tên
nhau
Mảnh đời lưu lạc âu sầu
Ân tình tan biến giọt châu
u hoài…
Xin tạ lỗi chương đài vóc
liễu
Phận má hồng yểu điệu hoàng
hôn
Mảnh tình khép vội trào cơn
Yêu thương gửi lại lệ tuôn
đôi hàng…
Thì thôi nhé khói nhang tàn
lụi
Trách làm chi buồn tủi nấm
mồ
Ngàn năm bia đá trăng mờ
Sương rơi lã chã bóng hồ điệp
bay…
Mộng đời nguyện ước say
niềm tục
Tình hoài vương cỏ mục chân
đèo
Đoạn trường dặm nẻo cheo
leo
Dấu xưa tình cũ đò neo bến
nào?
Ta đã lỡ hồn thơ hoài mộng
Khách đa tình vọng tưởng đi
đâu?
Hẹn nhau nơi bến giang đầu
Dòng sông hờ hững nương dâu
hận sầu…
Kiếp tao ngộ tìm nhau
chan chứa
Đền bù sao cho đủ nợ nần
Đền bù sao cho đủ nợ nần
Phù du bốn bể non ngàn
Biết đâu mà gặp muôn vàn
bến thương!
18.5.2013 Lu Hà
18.5.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét