Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

Nửa Đời Mưa Rơi!



 





xúc động khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Tâm Sự Trong Đêm

Trời xập tối vương buồn rười rượi
Bởi lòng em bao nỗi sầu tư
Lờ mờ hư ảo trăng lu
Đau thương giăng mắc mây mù đêm nay…


Em nhớ lắm nắm tay hai đứa
Mình dìu nhau chan chứa nồng say
Ngẩn ngơ cảnh giới tràn đầy
Mà nay tan nát đắng cay non bồng…

Mới ngày đó mà sông nổi sóng
Cơn bão giông trấn động tim này
Cách xa hờ hững tháng ngày
Mộng theo lá cuốn mây bay cuối trời…

Đừng chua chát nói lời ly biệt
Tình tiễn nhau thảm thiết làm chi
Giận hờn bay bướm nghĩa gì
Vẳng nghe tiếng gió thầm thì xa xôi…

Em tức tưởi chơi vơi thổn thức
Suy nghĩ nhiều hốc hác từng đêm
Còn đâu trăng sáng bên thềm
Trúc mai xào xạc êm đềm phòng loan…

Lòng tím ngắt giận hờn chẳng nói
Vơ vẩn hoài nhức nhối rằng ghen
Bướm ong đùa cợt dẫu quen
Đong đưa hoa lá ươn hèn thế sao…?

Em chán lắm vu vơ thế mãi
Coi tình yêu như thể trò chơi
Héo hon một nửa nụ cười
Không còn âu yếm lả lơi linh hồn…

Bao ray rứt em buồn chẳng biết
Mà rửng rưng đâu thiết tỏ bày
Hẹn thề sông biển vơi đầy
Phù du bèo bọt đắng cay tấc lòng…

Đoạn ghềnh thác đục trong đôi ngả
Dâu biển kia suồng sã than ôi!
Trăm năm ai dám y lời
Lặng thinh cam chịu nửa đời mưa rơi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét