Tôi viết lại bài thơ dang
dở
Của một thời hoa nở xuân
tươi
Triều dâng lộng gío biển
khơi
Cửa lòng rộng mở tưởng đời
an vui
Cơn giông tố chôn vùi tất
cả
Nỗi sầu tư đầy đọa tim côi
Thuyền tình rách nát tả tơi
Tà dương khuất bóng chơi
vơi cuối trời
Quên hay nhớ quãng đời dĩ
vãng
Buổi chiều vương lãng đãng
mây trôi
Yến oanh ríu rít chung đôi
Giờ đây ủ rũ xa xôi nhấm
buồn
Đêm thanh vắng trào cơn sóng
vỗ
Vẳng bên
tai nức nở cơn say
Mảnh đời cô
phụ tháng ngày
Đoạn trường
than thở đắng cay phũ phàng
Thân phù thể
bẽ bàng trắc trở
Phận hồng
nhan sao nỡ trắng vôi
Bạc tình hóa
đá trời ơi!
Hương thừa
Tô Thị người ơi mất rồi
Tim gía lạnh
ghé chơi có đọc
Giọng thơ
buồn tủi cực xót xa
Gắp nhau sông
nước quê nhà
Hoàng hôn ảm
đạm trăng ngà mờ soi…!
cảm xúc khi
đọc thơ Thimyngoc Huynh: Hoài Niệm
24.5.2013
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét