Giấc
Mộng Tiên Nga
Nàng
là con gái châu Âu
Tràn
trề nhựa sống mộng đầu hoa mơ
Thiên
thần cũng phải ngẩn ngơ
Trần
gian bao kẻ bơ phờ vì ai
Nôn
nao suốt cả canh dài
Trăng
lên vằng vặc nguyệt đài là đây
Lả
lơi chan chứa đắm say
Cung
đàn dìu dặt vơi đầy nỉ non
Ôm
ghì xao xuyến nụ hôn
Toàn
thân run bật biển cồn sóng dâng
Hằng
Nga thèn thẹn dịu dàng
Lâng
lâng tòa ngọc mơ màng ái ân
Sinh
ra trong cõi trần gian
Mấy
khi thuê thỏa nồng nàn em ơi!
Cám
ơn Thiên Chúa ba ngôi
Cúi
xin Đức Mẹ mỉm cười khoang dung
Lửa
rơm sét đánh bập bùng
Lòng
say ngùn ngụt tận cùng kém chi
Vẳng
nghe tim gọi thầm thì
Khuân
vàng lồ lộ rầm rì suối reo!
viết
tặng Phương Thảo nhân từ một bức ảnh cô gái Âu Châu bên hoa dâm bụt
10.12.2013
Lu Hà
Giấc
Mộng Vàng
tặng
Thimyngoc Huynh
Ô
hay như thể Tiểu Kiều
Chu
Du mệnh yểu tiêu điều khổ đau
Để
rồi lại có ngàn sau
Luân
hồi Mỹ Ngọc dãi dầu gió mưa
Duyên
tình mộng ảo xa xưa
Trầm
luân bể khổ đâu thưà ái ân
Gặp
nhau trong cõi trần gian
Anh
hào thục nữ muôn vàn thiết tha
Kià
ai như thể Lu Hà
Ngậm
ngùi cung Quảng Hằng Nga tủi sầu
Trong
mơ lạc bến giang đầu
Hồn
say dan díu chân cầu nỉ non
Nghe
lòng sóng dội đòi cơn
Phong
tình cổ hận lệ tuôn đôi hàng
Hồng
nhan bi lụy bẽ bàng
Nưả
đường đứt gánh dở dang đoạn trường
Hàn
huyên chuyện chưả hết chương
Tiếng
gà eo óc gió đông lạnh lùng
Giật
mình bịn rịn lưng chừng
Mùi
hương thoang thoảng hoa rừng còn vương...!
19.10.2012
Lu Hà
Giận
Hoài Mưa Tuôn
cảm
xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Hoài Niệm
Bài
thơ em kể vận đời
Của
bông hoa mộng một thời chơi vơi
Thuyền
tình sóng vỗ xa khơi
Biển
lòng hiu hắt tả tơi nỗi niềm…
Tình
em như ánh trăng thềm
Để
sương rơi xuống bóng đêm nhạt mờ
Vi
lô lau lách hững hờ
Trái
tim tàn héo bơ vơ bến sầu…
Nỡ
nào vùi lấp biển sâu
Yến
oanh dìu dặt mái đầu chung đôi
Giờ
đây quạnh quẽ xa xôi
Nỗi
buồn gặm nhấm sao nguôi tháng ngày?
Ngước
trông bóng nhạn mây bay
Ly
tao trong gió còn say bụi hồng
Thẫn
thờ thiếu phụ chờ mong
Ân
tình tuyết đọng mùi hương nhạt nhòa
Dấu
vôi bạc bẽo sa bà
Trái
tim hóa đá quan hà tìm ai
Hồn
thơ thao thức canh dài
Hàng
hiên lã chã giận hoài mưa tuôn!
18.5.2013
Lu Hà
Giận
Mãi Không Thôi
Sầu
một mối từ đâu mang lại
Để
lòng em tê tái xót xa
Bắc
thang lên hỏi Hằng Nga
Vì
sao nông nỗi sa bà bi ai...?
Đuà
một tiếng giận hoài thổn thức
Tiếng
để đời bực tức thiên thu
Vô
duyên ân oán tình thù
Niềm
đau vô tận mịt mù biển khơi...
Lòng
như thế xa xôi ngó ý
Để
lan truyền miệng thế lao nhao
Nhịp
cầu đứt đoạn nghẹn ngào
Trùng
dương dặm thẳm bến bờ chơi vơi...
Rồi
xa cách chân trời góc biển
Đoái
thương chi lận đận tình yêu
Canh
trường ảo não cô liêu
Từng
thu rơi rụng tiêu điều hoàng hôn...
Biến
sóng hận nguồn cơn ngùn ngụt
Bốc
lên đầu chất ngất hờn căm
Tại
ai xui cảnh tối tăm
Chẳng
qua bởi tại chữ tâm héo tàn...
cảm
tác thơ đường cuả Hương Nguyên: Giận Dỗi.
28.11.2012
Lu Hà
Giang
Đầu Đợi Ai?
Nâng
niu dìu dắt các em
Kìa
nàng Lệ Hải êm đềm thướt tha
Biết
đâu lá rụng thu tà
Mừng
xuân qúy ngọ mặn mà hoa khôi
Lu
Hà thơ thản bồi hồi
Ngẩn
ngơ oanh yến một thời quê ta
Ngũ
tuần xuân chín Hằng Nga
Trăng
non lừng lững dưa cà lả lơi
Bướm
hoa xao xuyến trọn đời
Lâng
lâng cảm giác chơi vơi đất trời
Long
lanh ánh mắt tuyệt vời
Nửa
vòng trái đất mỉm cười hẹn nhau
Nghìn
năm bể thảm nương dâu
Thơ
đề lá thắm giang đầu đợi ai?
Ba
nàng dạo gót chương đài
Liễu
xanh tươi mãi thương hoài chờ mong
Xích
thằng sợi chỉ tơ vương
Cầu
xin Nguyệt Lão ngó hồng nhụy sen
Động
phòng hoa trúc thôi miên
Hương
còn thoang thoảng lạc miền thần tiên...!
viết
tặng Lệ Hải và các cô Hoa Hậu Á Hậu xuân qúy ngọ 2014
21.1.2014
Lu Hà
Giáng
Sinh Rơi Lệ
Chuyển
thể thơ MHT: Kỷ Niệm Muà Đông
Muà
Đông lạnh lắm anh ơi!
Cánh
hoa phượng vĩ ngậm ngùi tuyết rơi!
Cô
đơn khóm cúc lẻ loi
Nỗi
lòng tê tái bồi hồi xót xa...
Chiều
Đông sứ lạnh quanh co
Tha
hương em đếm giọt mưa u sầu
Bây
giờ anh ở nơi nao?
Vần
thơ anh hoạ tương cầu vấn vương!
Em
quỳ chân tượng giáo đường
Thắp
cây nến trắng bàng hoàng nhớ anh
Noel
thiên Chuá giáng sinh
Lời
ca thánh thót thần linh chói loà.
Ba
ngôi hiển hiện chan hoà
Thương
em côi cút bốn muà sầu tư
Chắp
tay em nguyện em cầu
Nhớ
quê thương mẹ nhạt nhoà lệ rơi!
15.12.2010
Lu Hà
Giật
Mình Tỉnh Giấc
viết
tặng Jackie Lương
Mênh
mông bỗng thấy thuyền người
Mắt
nai lay láy mỉm cười nhìn tôi
Vội
vàng bẻ lái tới nơi
Nàng
lùi xa mãi chơi vơi biển hồ
Hạ
buồm cập bến lên bờ
Dập
dìu ong bướm thẫn thờ dẫn đi
Yến
oanh khúc khích thầm thì
Trúc
mai hun hút rầm rì suối reo
Chồn
chân mỏi gối cố trèo
Chao
ôi cửa động lưng đèo ngẩn ngơ
Hoa
chào mơn mởn cỏ tơ
Thiên
nhiên huyền ảo lờ mờ hơi sương
Jackie
Lương! Jackie Lương!
Phải
đâu xa lạ má hồng lâng lâng
Nôn
nao sóng vỗ triều dâng
Ban
ngày thơ phú dễ dàng quên sao?
Đắm
chìm mộng mị ly tao
Nửa
say nửa tỉnh nghẹn ngào châu sa
Giật
mình ra giấc nam kha
Bầu
trời lảo đảo ngân hà xa xôi!
17.6.2014
Lu Hà
Giếng Lành Chưã Bệnh
Thánh
đức Nguyễn đào được giếng trong
Long
lanh mạch nước chảy tuôn dòng
Đồ
xôi cúng Phật lòng chay tịnh
Chưã
bệnh cho người chúng nhớ thương
Có
tiếng lâu đời nhất Việt Nam
Bốn
phương truyền tụng đức tòng tâm
Khắc
ghi sử sách lưu thiên cổ
Hồn
thiêng giếng ngọc bóng trăng rằm
Muà
hè hơi lạnh sương mờ ảo
Ấm
áp muà đông linh khí đầy
Thiện
hạ rủ nhau xin được uống
Xa
gần nô được đội ơn Thày
Sư
cụ an nhiên ngồi thiền tịnh
Thoang
thoảng hương bay thật dịu dàng
Ong
bướm nô đuà vờn dưới nắng
Thập
phương du khách dạ lâng lậng
thơ
làm nhân đọc 2 khổ thơ cuả Hoàng quang Thuận: Giếng Ngọc
23.8.20121
Lu Hà
Trích:
Giếng Ngọc
Mắt
rồng long mạch hiện thiên cơ
Giếng
nước ngàn xưa mãi đến giờ
Trai
giới lễ tiên dùng giếng Ngọc
Xanh
trong không cạn tự khai sơ
Khói
sương huyền ảo thật lạ lùng
Nắng
hè hơi mát giữa không trung
Mùa
đông ấm áp đầy sinh khí
Long
lanh đáy nước tận cửu trùng
Hoàng
quang Thuận
Gió
Đông Mịt Mù...
Lập
đông gió bấc sương sa
Vương
buồn lệ đá sơn hà ai hay
Hoàng
hôn ủ rũ chiều nay
Cánh
hoa bạc bẽo đắng cay ngậm ngùi
Xuân
thu chẳng thấy ngọt bùi
Lá
vàng rơi rụng chôn vùi biển sâu
Mang
theo ý niệm âu sầu
Hỏi
sao Bắc Đẩu có rầu lòng chăng?
Nam
Tào đâu thấu tình lang
Giai
nhân biền biệt bóng nàng ly tao
Đàn
bầu văng vẳng trăng sao
Hoài
thương dạ cổ nôn nao má hồng
Thơ
tình xao xuyến vấn vương
Mười
hai bến nước sông Tương não nề
Đêm
đông phòng lạnh ê chề
Dặm
trường trăm nẻo sơn khê bão bùng
Lòng
nghe sóng vỗ trập trùng
Trần
gian mấy kẻ cùng chung một dòng
Thuyền
tình theo ngọn gió đông
Lênh
đênh bốn bể mênh mông mịt mù...!
cảm
tác khi đọc thơ Iamusa
7.11.2012
Lu Hà
Gió
Đưa Cánh Cò
tặng
Thimyngoc Huynh
Thôi
đừng mua cá về kho
Tung
tăng cá lội lờ đờ Ngọc ơi!
Bốn
con sao đủ một nồi
Ngẩn
ngơ thiếu phụ bồi hồi lòng tôi
Tuy
rằng ở mãi xa xôi
Nỗi
niềm cố quốc chơi vơi ngàn trùng
Cần
tươi hành hẹ thương cùng
Ăn
chay niệm Phật tiệc tùng xin thôi
Nhớ
ai nhắn nhủ đôi lời
Chớ
ăn lẩu cá để rồi chạy đâu?
Nai
rừng đặc sản bốn muà
Tây
Đô một thuở nắng mưa dãi dầu
Một
hai tần tảo mẹ cha
Họ
hàng cô chú ông bà sớm khuya
Ngọc
về thăm bến đò xưa
Bên
bồi bên lở gió đưa cánh cò...
Giong
buồm tình nợ duyên chờ
Thương
con cá nhỏ mộng mơ hải hồ
Ngọc
cười như đoá hương hoa
Sóng
lòng dào dạt hồn thơ lại về...
30.7.2012
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét