Xao xuyến làm sao một trái
đào
Miệng cười nở nụ đoá xuân
hoa
Áo dài dân tộc hồn tha thiết
Níu kéo lòng tôi thêm ngẩn
ngơ
Đâu chỉ mình tôi ngắm
nghiá cô
Giai nhân tài tử vẫn hằng
mơ
Thái Chân Ngọc Nữ nơi tiên
cảnh
Từ Thức lại về cõi động
xưa
Duyên dáng Việt Nam ánh mắt
huyền
Tháng năm chẳng phụ tấm
lòng son
Mẹ cha tần tảo nuôi khôn lớn
Hạnh phúc giống nòi vẫn tổ
tiên
Tôi rất yên lòng được ngắm
cô
Dù là tấm ảnh chứ thì sao?
Quê hương ta đó thường
mong nhớ
Xa cách ngàn trùng sóng biển
xa…
Sóng đánh bạc đầu bao đoá
hoa
Bọt bèo trôi nổi kiếp u sầu
Mối mai ngoại quốc đời cơm
áo
Máu lệ nhoè rơi thân xác
đau…
Tôi rất vui mừng lại thấy
cô
Bình an gửi tặng mấy vần
thơ
Mẹ cha anh chị bao thương
mến
Đất khách quê người hưởng
tự do
5.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét