Chiều dần tối âu sầu da diết
Ai thả hồn tôi một chữ buồn
Không gian lạnh lẽo đòi
cơn
Trời rung lá rụng hoàng
hôn xứ người...
Thương tóc bạc dù mươi dăm
sợi
Hoàng Hạc Lâu Thôi Hiệu
năm nao
Bồn chồn tâm dạ cồn cào
Quê nhà biền biệt mịt mờ
khói sương...
Mới thoáng nghĩ mà lòng
day dứt
Về ngày mai thảm thiết người
ơi!
Lại càng ngao ngán chơi
vơi
Bóng ai lầm lũi ở nơi cuối
trời...
Chòm mây bạc xa xôi phiêu
bạt
Chở hồn ta trôi dạt đi
đâu?
Lang thang tới bến Ngân Hà
Tìm người xưa cũ xót xa đợi
chờ...
Có một kẻ bơ vơ lạc lối
Lại gần ta ướm hỏi đôi lời
Dương trần buồn lắm cô ơi!
Nhân tình thế thái như vôi
bạc màu...
Hồn thi sĩ thiên sầu vạn cổ
Hoài Thu không nhớ thuở Lu
Hà
Thơ ca xướng hoạ la đà
Chư tiên ủ rũ Hằng Nga tủi
hờn...?
cảm tác từ bài thơ đường của Mai Hoài Thu: Buồn
24.11.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét