Tình không độc dược sao
say đắng
Muà thu về bảng lảng trời
mây
Lòng em cơn gió thoảng bay
Mùi hương tàn nhẫn ngón
tay phũ phàng...
Em đâu biết ngổn ngang chồng
chất
Hồn thơ anh ngây ngất gió
mây
Mê man vóc ngọc đuôi mày
Đôi chân lãng tử dấu giầy
tha hương
Đường anh bước thê lương sỏi
đá
Suối tuôn dòng lệ nhỏ mắt
cay
Hoàng hôn thấm ướt vai gày
Dửng dưng em chẳng vốc đầy
bàn tay
Anh đưa tiễn lắt lay tà áo
Màu tím cà từ thuở chiêm
bao
Lời thề không trói buộc
vào
Có nghe nức nở nghẹn ngào
trời sao
Ngày em đến dạt dào xanh
bóng
Lúc em đi ảo vọng chua cay
Má hồng phảng phất thơ
ngây
Hàng mi sương xuống tràn đầy
yêu thương...
Hồn gói trọn vấn vương
trong gió
Mắt nhìn nhau tà luạ thu
phai
Thở than trăn trở canh dài
Bơ vơ dĩ vãng tương lai mịt
mù...
Hương kỷ niệm nhạt nhoà
năm tháng
Giận bình minh hận nắng hồng
xuân
Hờn ghen chi đám tro tàn
Kề môi áp má tình nhân xa
vời...
Đêm hợp cẩn nụ cười vỡ mộng
Đuốc hoa mê sung sướng tân
hôn
Gượng thay một cặp linh hồn
Không chung nhịp đập cô đơn
cõi lòng
Đừng thầm trách dòng sông
không biết
Cả vầng trăng thảm thiết
âu sầu
Trời sao em đuổi về đâu?
Không gian ghẻ lạnh biển
sâu trập trùng
Ghen lộng lộn hãi hùng biển
cả
Cơn sóng cuồng thịnh nộ trần
ai
Hôm nào còn dưạ bờ vai
Chiều thu sương đọng nét
dài mi cong...!
cảm tác từ thơ Đinh Hùng:
Hờn Giận
19.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét