Cô tình nhân cuả tôi ơi!
Rằng tôi chỉ muốn cô cười
với tôi
Nhớ tôi những lúc xa xôi
Gần nhau chan chưá bồi hồi
nụ hôn
Những đêm giá lạnh cô đơn
Trong mơ cô chớ bồn chồn với
ai
Hồn thơ lạc lối thiên thai
Thì cô trở lạị canh dài
tìm tôi
Đừng thơm dù đoá hoa tươi
Lả lơi ôm gối chơi vơi nưả
vời
Chiều nay biển tắm đông
người
Bướm ong dìu dặt cô ơi ở
nhà
Xin cô chớ xức nước hoa
Để làm ngây ngất người qua
bên đường
Cả khi đứng giưã cánh đồng
Cô ơi chớ mặc quần hồng áo
nhung
Cô đừng do dự ngại ngùng
Gặp chàng trai trẻ lạnh
lùng bỏ đi
Mặc cho thiên hạ thầm thì
Yến oanh khúc khích rầm rì
nhỏ to
Làn hơi cô thở dạt dào
Cho tôi đắm đuối cồn cào
nôn nao
Chân cô in dấu trên bờ
Chẳng ai được phép dẫm vào
thay tôi
Nghiã là ghen quá mà thôi
Cô là tất cả riêng tôi trọn
đời
Ái ân chỉ một mình tôi
Tôi yêu cũng chỉ một người
như cô!
cảm tác khi đọc thơ Nguyễn
Bính: Ghen
27.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét