cảm tác từ tấm ảnh Nguyệt
Nhi
Em là cô gái Việt Nam
Ở nơi xứ lạnh âm thầm nôn
nao
Trùng dương sóng vỗ xô bờ
Thướt tha yểu điệu xôn xao
bướm hồng
Chuồn chuồn cũng phải vấn
vương
Xót xa nỗi nhớ quê hương
nghẹn ngào
Lâng lâng đôi trái bồng đào
Tóc mây một giải lao đao
anh hùng
Con nhà gia giáo văn
chương
Mắt đen lay láy Lạc Hồng
là đây
Hồn thơ xao xuyến đang bay
Hồn thơ xao xuyến đang bay
Tìm sang đất Tiệp chuỗi
ngày vẩn vơ
Nguyệt Nhi nàng ở nơi nao
Hàng thông vi vút mịt mờ
sương rơi
Thơ bay đến tận cổng trời
Chư tiên cũng phải bồi hồi
ngẩn ngơ
Sân rồng vắng vẻ buổi chầu
Ngọc Hoàng quát hỏi đưá
nào làm thơ?
Hỉ Nhi Khổng Tước trốn đâu
Thái Chân Ngọc Nữ giọt sầu
mưa chan
Bâng khuâng xót cảnh trần
gian
Nhân tình thế thái lụy tràn tương tư
Buồn sao trời lạnh cuối thu
Nhân tình thế thái lụy tràn tương tư
Buồn sao trời lạnh cuối thu
Đông về tuyết phủ mái đầu
xanh xanh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét