Khi xa cách không gian làm
nỗi nhớ
Để gần nhau gió lạnh gợi hờn
căm
Ai đã yêu mà phải chiụ
tháng năm
Cho bõ ghét aí ân thành phận
bạc….
Đời chỉ đẹp khi duyên tình
cách trở
Đời mất vui thương số phận
an bài
Nhớ là mong khắc khoải mỗi
đêm dài
Trằn trọc mãi cho thiên sầu
vạn cổ
Còn nuối tiếc cho tình yêu
dang dở
Phút chia ly biền biệt
tháng năm dài
Đừng sững sờ thương giọt lệ
đầy vơi
Mái tóc đã nhuốm thêm màu
tang tóc
Yêu là khóc em mất đi một
nưả
Những ngày vui anh xa vắng
bên em
Yêu là ghét còn gói trọn
âm thầm
Trên trang giấy em tôi là
tất cả
Bao năm tháng vấn vương
thành ký ức
Gợi lên em làn gió cuả
tình thương
Thuyền đời anh vẫn chảy
mãi xuôi dòng
Nguyện sau trước xin hẹn về
bến cũ
Ngày xưa ấy gió mưa hoài bến
bãi
Mối tơ lòng vương vấn mãi chưa
thôi
Anh ra đi mà chẳng ngỏ đôi
lời
Em giận mãi khi thuyền anh
lỡ bến…
8.4.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét