Anh sẽ nguyện mãi là biển
cả
Dải cát dài trắng xoá là
em
Tình chung vạn kiếp êm đềm
Trăng soi bãi đá từng đêm
rì rào
Ngày nắng ấm dạt dào đắm
đuối
Những hàng thông huyền thoại
mơ màng
Ngàn năm sóng vỗ dịu dàng
Thương con bướm trắng dở
dang lỡ làng
Anh xin nguyện triều dâng
sóng biếc
Hôn cát vàng thổn thức nghẹn
ngào
Hôn cho trời đổ mưa trào
Hải âu tung cánh mịt mờ mới
thôi
Hôn điên loạn hôn rồi hôn
lại
Hôn muôn đời quan tái đất
trời
Chim muông cầm thú lả lơi
Hôn cho biển động rừng rơi
lá vàng
Cũng có lúc mênh mông ào ạt
Nghiến nát bờ thống thiết
bi ai
Tình anh lồng lộn canh dài
Sáng ra trầm lặng u hoài
thở than
Anh hối hận điên gàn giận
dữ
Gây ra bao thảm hoạ trần
gian
Mỏ dầu chan chưá tuôn tràn
Chút lòng cuả biển thế
nhân đền bù
Anh xin hát bài ca muôn
thuở
Những con thuyền đầy cá ra
khơi
Yêu em mãi mãi không nguôi
Bờ xanh cát trắng em ơi!vạn
đời.
cảm tác khi đọc thơ Xuân
Diệu: Biển
29.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét