tặng Hoài Trang Vu
Em đã hưá một muà xuân tới
Cho lòng anh bối rối thiết
tha
Nôn nao tiếng gọi quê nhà
Hồn người Việt quốc sơn hà
nỉ non...
Ồ lạ chưả từng cơn sóng dội
Tưởng trùng dương đắm đuối
xa xôi
Cách nhau biển cả chân trời
Mà sao gần gũi bồi hồi trần
ai...?
Điệu Ru Ba liễu đài sương
nhỏ
Cặp tuyết lê thổ lộ tâm
tình
Long lanh ánh mắt cô mình
Bâng khuâng hồ điệp trúc
xinh sen hồ...
Em đã gieo hạt đào mộng quả
Kiếp phong trần cổ độ
trăng soi
Nghìn thu duyên nợ luân hồi
Đợi nhau bên gốc cây sồi
Hoài Trang...?
Thuyền lăm ván đò ngang
sóng vỗ
Để hồn thơ đau đáu u hoài
Bao giờ văng vẳng bên tai
Tình ca chan chưá áo dài
thu bay...!
31.1.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét