Khẳng khiu hoa tuyết trên
cành
Vô tri cũng thấy phận mình
bơ vơ
Mênh mông đồng trắng bơ phờ
Huống chi hiu quạnh lòng
nào chả đau
Con người cha mẹ sinh ra
Cũng như đức Chuá thuở xưa
máng lưà
Trái tim đa cảm thêm sầu
Tình người nhân thế mặn mà
nỉ non
Hằng Nga lầu ngọc gác son
Tháng năm ủ rũ cô đơn não
nùng
Thương ai tuổi trẻ má hồng
Vần thơ bay vút bốn phương
đất trời
Năm châu bốn biển bồi hồi
Noel nhỏ lệ ngậm ngùi thở
than
Tâm hồn nữ sĩ chưá chan
Dập dìu sóng vỗ ái ân bồn
chồn
Đêm về giấc ngủ chập chờn
Gặp trong trong mộng nụ
hôn lỡ làng
Trập trùng duyên phận dở
dang
Biển khơi giông tố bàng
hoàng chiêm bao
Vu thần sơn nữ gió mưa
Lâng lâng rạo rực mặn mà
thâu canh!
24.12.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét