cảm tác thơ H.T. M. Ngọc:
Gió Đông Buồn
Gió đông gợi những nhớ
mong
Em nghe tan nát trong lòng
anh ơi!
Mười hai năm chẵn qua rồi
Từng đêm lạnh lẽo xa xôi mịt
mù
Thoi đưa thấm thoát qua
mau
Người đâu thấu hiểu nỗi
đau tủi sầu
Từng muà đông gió dãi dầu
Lá khộ xào xạc uá màu cỏ
xanh
Nưả đêm lay động bức mành
Bóng đèn thấp thoáng dáng
anh thuở nào
Giật mình thổn thức như mơ
Nỗi buồn tê tái bao giờ
thì thôi
Đông về hồn lại chơi vơi
Người xưa ở cuối chân trời
nôn nao
Tình yêu thuở ấy dạt dào
Thuyền em gãy lái bến bờ
nào đây?
Nỗi niềm u uất đắng cay
Bao nhiêu kỷ niệm vơi đầy
dễ quên
Tháng ngày tầm tã triền
miên
Hàng hiên tháng thót muộn
phiền tương tư!
Chú thích: Đây là kiểu đối
ý thơ cuả H. T. M. Ngọc chứ không phải hoạ thơ hay chuyển thể
24.6.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét