cảm tác từ hình ảnh và thơ
cuả Hương Nguyên: Nhớ Anh
Nhớ Anh
Trăng khuya buồn nhớ bóng
hình ai
Để gió thương mang giọt lệ
dài
Tình cứ xa xôi bao cách trở
Làm sao đẹp mãi với ngày
mai?
Người xa để lại nỗi sầu
thương
Cay đắng làm sao khúc đoạn
trường
Lạnh lẽo gió heo lòng trống
vắng
Tình sao gởi nhớ giữa dòng
tương
Ước gì trở lại với ngây
thơ
Khỏi nhớ nhung chi phải thẩn
thờ
Để lệ không rơi trong thổn
thức
Cho hồn mộng đẹp với trăng
mơ
Hương Nguyên
Biền Biệt Trăng Sao
Hỡi nàng tiên nữ mộng sầu
ơi!
Ánh mắt long lanh sáng lạnh
đời
Cô đã gieo vào lòng tưởng
nhớ
Nghìn thu bàng bạc đoá sao
rơi...
Tôi thấy tình cô buồn thảm
lắm
Sinh ra là chỉ biết yêu
thôi
Thướt tha yểu điệu trang
kiều nữ
Duyên dáng trần ai mộng ngẩn
đời...
Tôi viết tặng cô lời đẹp
nhất
Tâm hồn ngưỡng mộ cuả thi
nhân
Tháng năm tầm tã đời sương
gió
Tê tái chiều thu bóng xế
tàn...
Mắt cô đau đáu tưạ chiêm
bao
Loã xoã tóc mây ngọc hải hồ
Nuối tiếc thân tôi vàng lá
rụng
Ngàn thu biền biệt ánh
trăng sao...
Hồn tôi chan chưá tình
nhân loại
Và cả cho cô một cõi lòng
Nếu có tái lai tình chớm nở
Ba sinh dìu dặt một dòng
thương...
Sông Tương gặp lại bến
giang đầu
Ở cõi dương gian cuộc bể
dâu
Đau khổ sầu tư ngàn vạn kiếp
Quan quan thiên hạ gọi thư
cưu...
Chú thích: Bài thơ này viết
tặng kỷ niệm Hương Nguyên lúc 3 giờ 29 phút sáng vưà thức dậy.
25.6.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét