hoạ thơ Tuyền Linh
Sương rơi mờ mịt biển sầu
Thuyền tôi mất hướng giưã
màu sắc hương
La bàn chỉ hướng phương
đông
Tìm sao chẳng thấy bóng hồng
em tôi
Cũng liều theo gió trời
tây
Con thuyền định mệnh một đời
trôi qua
Thơ ngây em ở nơi xa
Ngỡ ngàng ong bướm trăng
hoa với tình
Em ơi! Sao nỡ để mình
Bọt bèo trôi nổi nhân tình
thế gian
Thương đau cho hạt bụi trần
Cõi hồng vương vấn muôn
ngàn gió mây
Lang thang tháng tận ngày
dài
Dòng sông chảy xiết uổng đời
hoa trôi
Yêu thương từ thuở đưa nôi
Trái tim người mẹ dẫn đời
tôi đi
Bao giờ em mới hiểu tôi
Thuyền tình tôi khỏi chơi
vơi biển trời
Hoàng hôn rủ bóng xuống rồi
Trăng sao mờ mịt dêm dài
trần ai…
4.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét