tặng nữ thi sĩ Thi Nguyên
Thánh thót hàng hiên hạt
móc rơi
Lòng em như gió thoảng mây
trôi
Để anh luống cuống thêm sầu
tủi
Biết đến bao giờ hoa tuyết
rơi!
Hoa tuyết em rơi trắng cõi
lòng
Cho hồn bay bổng tới thiên
hương
Em tôi huyền ảo vầng trăng
mộng
Như chị Hằng Nga khóc đoạn
trường
Em gái quê tôi má đỏ hồng
Biết bao lưu luyến nghẹn
ngào thương
Nghe em tâm sự lòng thêm rối
Tê tái thơ bay khắp ngả đường...
Em là quá khứ cuả tương
lai
Thế kỷ yêu thương mộng tưởng
dài
Ngàn năm vương vấn hồn thu
thảo
Có một người anh thích đắm
say
Ngàn sau có nhớ lại hôm
nay
Có một chàng thơ tối lại
ngày
Viết đi viết lại bao nhung
nhớ
Để lại cho đời bao đắng
cay
Biết đến bao giờ được ái
ân
Tào khang tình nghiã chốn
nhân gian
Kết tóc se duyên theo nghiệp
quả
Đất trời lồng lộng gió
quan san...
14.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét