cảm tác thơ Thimyngoc
Huynh: Dấu Xưa
Em cứ ngỡ ái tình sét đánh
Ngày đầu tiên lóng lánh mắt
môi
Hiền từ nhã nhặn mỉm cười
Khoan thai mực thước mộng
đời chờ mong…
Đưa tay dắt thiên bồng vọng
tưởng
Áo bà ba rung động nước
non
Dịu dàng bên dáng eo thon
Về làng soài
tượng miệt vườn cây rung…
Rồi giã biệt
ngỡ ngàng xao xuyến
Ánh trăng vàng
quyến luyến làm sao
Cồn cào
nghe tiếng sóng trào
Đại dương cách
trở bến bờ lìa xa…
Tuổi hoa lại
ngọc ngà nhung nhớ
Thuở ban đầu
như đã hằng mơ
Thề nguyền đáy
nguyệt duyên tơ
Dòng sông lũ
cuốn mịt mờ sương rơi…!
Uổng công đã
tin người hàng xứ
Khi yêu rồi
sao đủ não cân
Tâm hồn lầm
lạc trần gian
Chắt chiu kỷ
niệm hoang tàn biển dâng…
Đài hy vọng
dã tràng xe cát
Ngẫm đời mà
chua chát đắng cay
Tình như giọt
nước vơi đầy
Mãi Thần đổ
rượu dạn dày xót xa…! *
4.5.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét