thơ phúng điếu nữ thi sĩ
Chiếc Lá Vàng
Em ơi!như chiếc lá vàng
Vội vàng rơi rụng bên đàng
người qua...
Em từng nhắn nhủ cùng ta
Sương đêm lạnh lẽo giang đầu
gió bay...
Bắc Ninh quan họ đắm say
Điệu hò lơi lả vơi đầy nỉ
non
Lời em thủ thỉ nguồn cơn
Mới hồi năm ngoái biển cồn
sóng dâng...
Em còn nhắc lại nhẹ nhàng
Như Đoàn Phú Tử bâng khuâng
biển sầu...
Mảnh đời vá víu Hằng Nga
Trái tim vỡ vụn trăng tà
buồn trôi...
Thiên thu cổ hận cõi đời
Nỗi đau vô tận chơi vơi não nùng
Vũng bùn lầy lội trập trùng
Tình đời chai sạm dở dang lỡ
làng
Bao nhiêu tâm sự bẽ bàng
Cùng anh trăn trở khẽ khàng canh thậu
Mà sao lại bỏ đi đâu?
Như chòm mây bạc bến sầu
tương tư...
Hai thân bạc trắng mái đầu
Tiễn người xanh tóc qua cầu
sang sông...
Hôm nay sửng sốt bàng hoàng
Hoài Thu cho biết bóng hồng
lìa xa
Ngậm ngùi nhỏ lệ châu sa
Hàng hiên thánh thót đầm đià mưa rơi!
* Xin lỗi nữ thi sĩ vẫn còn sống nhưng trên Fabook bạn bè hoảng loạn khi nghe tin đi nằm
Hàng hiên thánh thót đầm đià mưa rơi!
* Xin lỗi nữ thi sĩ vẫn còn sống nhưng trên Fabook bạn bè hoảng loạn khi nghe tin đi nằm
viện
mà có nhiều nguồn tin thương cảm thất thiệt. Nên Lu Hà tưởng thật. Giống
như Tản Đà ngày xưa có người nhầm lẫn làm thơ cúng viếng Cụ. Thì Tản Đà vui
tính làm thơ đáp lại: Tớ vẫn còn đây
14.2.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét