cảm tác thơ nàng Hoài Vân:
Đêm Rối
Đêm khuya cửa sổ bập bùng
Giật mình nghe tiếng côn
trùng thê lương
Hồn mê qủy bám tang
thương
Chập chờn ánh sáng bên đường
hắt hiu
Thiêu thân bay lượn dập dìu
Vo ve muỗi khóc liu riu
gió lùa
Hàng hiên từng giọt lưa
thưa
Ngậm ngùi se thắt hạt mưa
đầu mùa
Rì rào tre
trúc gió đưa
Lơ mơ kẽo kẹt
cũng vừa tàn canh
Cồn cào bụng
đói thôi đành
Nhởn nhơ
chiếc lá rung cành sương rơi
Ngoài vườn
tức tưởi chơi vơi
Chùm hoa hồng
bạch tả tơi nỗi lòng
Kéo chăn thân
ủ góc giường
Run lên tuyệt
vọng hư không não nùng…
Thời gian
chững lại hãi hùng
Thoảng vang
đâu đó rợn rùng cú kêu
Canh trường
dằng dặc tiêu điều
Héo hon thế
kỷ cô liêu úa tàn…!
15.5.2013
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét