Tôi đã khóc âm thầm lặng
lẽ
Giọt thơ buồn huyết lệ tuôn
rơi
Xót xa cảnh ngộ cuộc đời
Đau thương nhức nhối xa xôi
biển trời
Mùa thu ngủ lẻ loi quằn
quại
Lắm thờ ơ tình ái chơi vơi
Thế nhân bạc bẽo như vôi
Tâm hồn lầm lạc không nơi
bến bờ…
Xa hun hút sơn khê vực thẳm
Những chiều hoang ảm đạm đại
dương
Lô nhô lớp sóng thê lương
Dã tràng se cát vấn vương
u hoài
Bên nấm mộ tình côi leo lắt
Gọi hồn về gío tắt mưa sa
Nén hương dưới ánh trăng
ngà
Côn trùng rên rỉ ta bà lìa
xa
Tôi gục xuống nhạt nhòa
cay đắng
Đàn qụa đen bảng lảng trần
ai
Nghẹn ngào thương kẻ thừa
sai
Ra đi vĩnh viễn hình hài
mù sa…!
cảm xúc riêng khi đọc thơ
Thimyngoc Huynh: Tôi Đã Khóc.
1.6.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét