Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

Hồn Trăng Mây Gío



 Bờ biển lặng vầng trăng ái ngại
Thiếu phụ buồn tê tái đau thương
Thoảng nghe tiếng qụa ăn sương
Tóc mây lõa xõa đoạn trường chiêm bao


Trăng nhỏ gịọt mịt mờ sương thẳm
Hồn thê lương ảm đạm làm sao
Ngân Hà chạy trốn nơi nao
Sao băng gía lạnh ai nào thấu cho

Trăng không tỏ lẽ nào dan díu
Cuộc tình xa để lỡ chuyến đò
Loanh quanh chẳng thấy bến bờ
Hoang vu tỉnh lẻ vần thơ nghẹn ngào

Gieo ngấn nước thì thào to nhỏ
Kề bên nhau nức nở gương nga
Trầm luân trong cõi sa bà
Hồng nhan bạc mệnh canh gà mưa sa

Gió ve vuốt làn da mát dịu
Trăng thơ ngây hay đã về gìa
Thở than lã chã đầm đìa
Thương hồn côi cút bên bìa rừng hoang

Khói nghi ngút cánh đồng cỏ úa
Huyệt tang thương nấm mộ sầu tư
Nghìn năm bàng bạc trăng thu
Đành thôi mây gío âm u tủi hờn.

5.7.2013 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét