Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

Một Mảnh Tình Sầu



 
 tặng Phương Đẳng

Trăng lên hiu hắt đĩa dầu
Mưa rơi nặng hạt canh thâu võ vàng
Đời em như vết dầu loang
Uá tàn cỏ thắm đồng hoang huyệt sầu


Đêm về hồn lạc đi mãi đâu
Trái tim tê tái mộng đầu vỡ tan
Nhạt nhòa gối chiếc hương tàn
Duyên tình đứt đoạn cung đàn phím loan

Qủa sầu rơi vãi trần gian
Thảo trùng rên rỉ ái ân chia lìa
Nhớ thương nước mắt đầm đìa
Tình quân xa lắc râu ria bạc màu

Muối sương dầu dãi mái đầu
Từng xuân héo rụng chân cầu lá bay
Ba thu dồn lại đắng cay
Thoi đưa thấm thoát tháng ngày  bủng beo!

Gặp nhau ở dưới chân đèo
Sen vàng bảng lảng ngặt nghèo gió đưa
Mặt người hốc hác như xưa
Xa gần lãng đãng hàng dừa lao xao!

cảm tác khi đọc: Niệm Khúc Sầu
16.7.2013 Lu Hà


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét