tặng Như Hoa
Bỗng nhiên tôi nhớ một người
Ba lăm năm trước một thời yêu thương
Giữa nơi bom đạn chiến trường
Gặp em mười bảy lên đường tòng chinh
Em là con gái Thái Bình
Dầu sôi vực thẳm quên mình lửa nung
Rừng xanh duyên phận não nùng
Thương em gái nhỏ bên rừng Trường Sơn
Ruồi vàng bọ chó từng con
Ký ninh sốt rét từng cơn canh dài
Băng đèo lội suối mắt nai
Thướt tha yểu điệu chân dài kiêu sa
Từ lâu tôi vẫn hằng mơ
Giống nòi khỏe mạnh cao to lạ thường
Chôn sâu từ tận đáy lòng
Mai này tôi sẽ sợi hồng chỉ t ơ
Bao nhiêu hy vọng đợi chờ
Bài thơ tám chữ thẹn thò gửi trao
Những đêm dưới ánh trăng sao
Lán nam lán nữ lơ m ơ cõi lòng
Bập bùng bên ánh lửa hồng
Ngậm ngùi em kể nhà dòng quê ta
Em là con cái Đức Bà
Sinh ra chẳng trọn lược ngà thế gian
Chiến tranh ngọn lửa điêu tàn
Vì ai mang đến trăm ngàn điêu linh
Bận đồ quân phục nhà binh
Trung đoàn phản chiến quyên sinh giữa đường
Áo quần ướt đẫm thê lương
Bồng bềnh suối nước nản lòng hành quân
Trăm xe hốt cả trung đoàn
Các em cô gái Trường Sơn mở đường
Thương em anh để trong lòng
Bồi hồi thổn thức má hồng nôn nao
Tâm tình chưa thỏa dạt dào
Bỗng đâu ngọn sóng ba đào cuồng phong
Anh về miền Bắc hậu phương
Đôi ta chia sẻ dạm trường châu sa
Trường Sơn sáng nắng chiều mưa
Bài thơ dang dở lướt qua cuộc đời
Hôm nay hồi t ưởng xa xôi
Bom rơi đạn nổ rụng rời xác hoa
Hãi hùng như thể chiêm bao
Sống còn chẳng bi ết đất Lào năm xưa
2008 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét