Anh không phải con chiên
ngoan đạo
Chưa sức dầu Thánh Chúa
Ki Tô
Noel anh đến nhà thờ
Ngắm nhìn Đức Mẹ nghẹn ngào
nhớ em
Ngày xưa ấy nỗi niềm chan
chứa
Qùy bên em ở giữa giáo đường
Phúc âm tỏa ngọn nến hồng
Thánh ca
thánh thót tiếng lòng A Men!
Rồi từ đó tình
lên xao xuyến
Hai đứa mình
lưu luyến bên nhau
Bỗng đâu gío
chướng trên đầu
Chia ly bịn
rịn nát nhàu trang thư
Em hỏi mãi
bao giờ trở lại
Anh lặng yên
tê tái tim gan
Đời trai
chinh chiến phong trần
Nay đây mai
đó lữa lần tháng năm
Đồng đội ngã
trăng rằm soi mộ
Yên lòng
sao sinh tử quốc gia
Đôi vai nặng
gánh sơn hà
Hoa tàn cỏ úa
Hằng Nga tủi sầu…
Tan khói súng
dãi dầu nắng hạ
Anh trở về
tàn tạ xác xơ
Nấp sau bóng
Chúa đợi chờ
Một hai sớm
tối vật vờ khổ đau
Thời gian cũng
qua mau vội vã
Giữa giòng đời
tất tả bon chen
Mưu sinh lầm
lũi kiếm tiền
Mảnh tình vá
víu nghèo hèn trắng tay
Hồn thơ dại
đắng cay ảo não
Cả bốn mùa
xuân hạ thu đông
Tìm em trên
khắp nẻo đường
Dòng sông
khô cạn cánh đồng chổng chơ
Lang thang
mãi bơ phờ mệt mỏi
Tiếng dương
cầm thầm gọi tên ai
Lần theo rặng
liễu chương đài
Bóng em thấp
thoáng u hoài lệ rơi!
cảm xúc khi
đọc bài thơ tự do của Phan Hòa: Bài Thánh Ca Buồn
31.5.2013
Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét