viết cho nỗi lòng Liên Lưu
Gió thoang thoảng trời mây lồng lộng
Dưới vòm cây lặng bóng bi thương
Ngậm ngùi mạng nhện trên tường
Dẫu lià ngó ý tơ lòng xót xa…
Người xa khuất sa bà vạn nẻo
Gót phong trần cỏ héo sương rơi
Tình yêu ta đã chết rồi
Khăn tang một giải chơi vơi linh hồn…
Cơn sóng vỗ giận hờn trăn trở
Trách làm chi sao nỡ quên nhanh
Lâu đài tình ái tan tành
Dã tràng xe cát thác ghềnh trào dâng…
Chiều ảm đạm ngắm hàng me sấu
Con đường xưa in dấu chân anh
Đôi chim nhảy nhót trên cành
Hoàng hôn lạnh lẽo cũng đành tóc xanh…
Ta như kẻ bại binh thất trận
Chốn mộng trường lận đận lao đao
Phải chăng oan trái kiếp nào…?
Hồng nhan đày đọa má đào long đong...!
Tìm sao được xuân hồng thuở trước
Lá thu vàng xào xạc héo hon
Hoang vu trống trải mảnh hồn
Bâng khuâng giọt lệ nụ hôn cuối cùng...!
Còn nuối tiếc vấn vương chi nữa
Khói xanh lam một nưả trăng lu
Cánh hoa trong đám sa mù
Mưa rơi nặng hạt âm u gió luà...!
16.3.2013 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét