Mây lơ lửng trời cao hờ hững
Như trần gian lững thững
qua cầu
Hồn tôi không biết về đâu
Phù du trôi nổi dãi dầu nắng
mưa
Nhớ nhau thuở mộng đầu đôi
lưá
Giọt sương trăng lã chã
tuôn hoài
Mỗi muà mưa đến tôi ngồi
Chắp tay van lạy lệ rơi đôi
hàng
Rừng heo hút lá vàng lả tả
Bên đồi hoang buồn bã bơ
vơ
Đá vàng ai có hiểu cho
Sang ngang lỡ bước chuyến
đò mà đau...
Cuồng ca túy bơ phờ mệt mỏi
Bởi tình xưa đắm đuối say
mềm
Giọt mưa gõ nhịp bên thềm
Hoàng hôn rèm phủ êm đềm
kín bưng
Tình mộng mị nưả chừng ái
ngại
Phút đăm chiêu tê dại điêu
tàn
Lưả đời thoi thóp khôn hàn
Tâm hồn cô độc nghèo nàn
tìm nhau
Cơn gió lộng trời xa biển
rộng
Nghe trong lòng sóng động
tình thương
Khói lam hiu hắt thê lương
Mảnh hồn xơ xác sầu vương
bến nào...?
cảm tác khi đọc thơ Bùi
Giáng: Theo Áng Mây Bay
7.11.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét