Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2014

Đồi Thông Mây Khói



 

Chiều ảo não phương trời xa tít
Mây mịt mù thảm thiết bao la
Cánh chim lẻ bạn không nhà
Thẩn thơ lạc lõng đã qua mấy muà...

Đâu đây đó nhạt nhoà nỗi nhớ
Mưa giăng đầy lệ nhỏ châu sa
Con tim thổn thức nỗi đau
Trùng dương khao khát tìm nhau đôi bờ...


Xứ xở lạ bơ vơ ngày tháng
Làn môi khô mặn đắng than ôi!
Đam mê cuồng dại tả tơi
Dòng đời nghiệt ngã chân trời xa xôi...

Một mình lặng bồi hồi đứng ngắm
Thầm phút giây nồng thắm ngỡ ngàng
Hương tình ngây ngất muộn màng
Dở dang chan chưá bẽ bàng chơi vơi...

Thôi quên nhé câm đi và nín
Đừng để cho đè nén hàng mi
Phải đâu ăn xổi ở thì
Đồi thông mây khói rầm rì sương tan...

Cố lê bước đường trần khổ tận
Đám tro tàn tủi hận gió mây
Lửng lơ ai oán vơi đầy
Từ nay đoạn tuyệt đắng cay phũ phàng...!

cảm tác theo thơ Mai Hoài Thu: Nhẹ Tan Theo Hư Không
16.11.2012 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét