cảm tác từ thơ Mai hoài
Thu: Sầu Rơi
Mai này em có qua đời
Hồn anh sẽ đến bên người
anh thương
Dìu em trong cõi vô thường
Vù vù gió thổi nhẹ nhàng
cánh mây
Đôi hồn lơi lả cùng bay
Như chim liền cánh như cây
liền cành
Trần gian tủi hận đầu xanh
Nấm mồ cỏ dại mọc nhanh
cho dày
Quê hương bao nỗi đắng cay
Chúng mình hai đưá vơi đầy
tình thơ
Vượt ngàn sóng vỗ bơ vơ
Dõi trông chiếc bách con
đò chơi vơi
Thuyền ta cập bến tới nơi
Kiệu son áo trắng chơi vơi
nhẹ nhàng
Cảm ơn đất mẹ cưu mang
Đầy trời quạ lượn từng
hàng lệ rơi
Cờ đen lố nhố em ơi!
Xác ta trở lại ở nơi quê
nhà
Tưởng bao năm tháng xoá
nhoà
Bờ tre giếng nước cầu ao
đây rồi
Quê người mây phủ xa xôi
Ngược dòng quá khứ tả tơi
não nùng
Phòng không đàn lạnh phím
trùng
Mỗi người mỗi ngả nhớ
nhung mãi hoài
Tình qua ý lại bồi hồi
Biết bao thổn thức tìm người
trong mơ
Dập dìu ân ái trăng tơ
Hằng Nga thèn thẹn má đào
ngẩn ngơ
Bây giờ hồn lặn trong thơ
Cho người dương thế tò mò
đọc chơi
Mực đen giấy trắng rã rời
Điã dầu hao cạn ngậm ngùi
sương thu....
14.1.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét