Xưa anh kẻ sông hồ hay
nghiện
Thuyền lênh đênh thích
chuyện lãng du
Bao phen sương khói mịt mù
Đi mây về gió mặc thu lá
vàng
Đến Hà Nội lang thang dạo
gót
Sáng hôm sau chẳng biết đi
đâu
Phong sương dầu dãi mái đầu
Trán nhăn tư lự bể dâu đoạn
trường
Bạn bè vẫn nhớ mong thường
hỏi
Hắn lên rừng tìm lối tu
tiên
Hay mò đáy biển giăng lên
Ngưạ quên gốc liễu đò quên
bến bờ
Bỗng sáng nay thấy tờ thiếp
báo
Có một người cưới vợ giưã
đông
Mẹ hiền nhắc nhở yêu
thương
Anh tôi đã chịu thật không
mới kỳ ?
Anh chú rể còn ai dâu đó
Lá lià cành mây đã hết bay
Aha! Thuyền cắm bến này
Ngưạ hồ hết chạy heo may hết
đuà
Trời xanh thẳm không muà
thu nưã
Mộng hải hồ cạn điã dầu
hoen
Phấn son chí lớn đã quèn
Con ngoan vợ đẹp nhóm nhen
lưả hồng
Thôi hết nhé thiên bồng hải
đảo
Bướm ong buồn tìm dấu chân
anh
Cánh rừng còn nhú mầm xanh
Trường thiên tình ái thôi
đành bỏ qua...
Thân thứ lữ quay đầu về Bắc
Chỉ xa anh lỡ bước nhịp cầu
Vạn trùng cách trở vực sâu
Mừng anh một chút nhớ nhau
gọi là
Còn sót lại sơn hà sớm tối
Một mình tôi lủi thủi ngậm
ngùi
Trong tay người đẹp sụt
sùi
Nhớ anh chén rượu ngủ vùi
qua đêm...
cảm tác từ thơ Nguyễn
Bính:" Chú Rể Là Anh"
1.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét