chuyển thể thơ Cánh Hoa
Tuyết: Quê Hương... Việt Kiều
Buồn nhung nhớ xa xôi vạn
dặm
Anh trở về ảm đạm vườn rau
Ngày xưa chung một mo cau
Tuổi thơ hai đưá thuyền
mau bến bờ...
Thời thơ ấu biết bao kỷ niệm
Miệng em cười ước hẹn ngày
mai
Anh theo cha mẹ sang Tây
Còn em tưạ gốc cây này
trông theo
Nay anh đã Việt Kiều giàu
có
Mặc com lê phong độ hào
hoa
Em ngồi dõi mắt nhìn xa
Lạnh lùng nhạt nhẽo mặn mà
còn đâu
Thuyền cũng nát mo cau đã
rách
Món nợ tình ai trách gì
ai?
Phận em tầm tã canh dài
Bùn lầy nước đọng đoạ đầy
khổ đau
Xe hơi đón kẻ đưa người rước
Em cúi đầu từng bước chân
đi
Bóng hình rời rã xa xôi
Mịt mù sương khói biển
khơi trập trùng...
21.11.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét