viết tặng nữ văn sĩ Jane
Hoàng
Lối rêu in dấu chân người
Tình yêu thấm ướt cho đời
mai sau
Thoảng bay chiếc lá muà
thu
Chập chờn trong gió mịt mù
xa xôi...
Nhìn nhau ảm đạm đất trời
Hạt mưa lã chã tả tơi lòng
người
Giọt vui lưu luyến môi cười
Giọt sầu tê tái rã rời
ngàn thu...
Lang thang dừng lại chân cầu
Nghẹn lời em khóc ngàn sau
u hoài
Một mai muôn ngả trần ai
Chân trời góc biển dặm dài
phong sương...
Tha hương cầu thực bốn
phương
Trái tim heo hắt thê lương
tủi hờn
Lắng nghe biển động sóng cồn
Cung đàn lỗi nhịp vương buồn
thương đau...
Trời càng nhỏ lệ mưa mau
Xót xa tan nát âu sầu cỏ
cây
Gần nhau ân ái vơi đầy
Xa nhau cách trở đắng cay
ngậm ngùi...
Thuyền trôi sóng nước dập
vùi
Lênh đênh bốn bể sụt sùi hạt
mưa
Yêu nhau một thuở xa xưa
Hành tinh xa lạ dư
thưà châu sa?
Em như biển mặn bao la
Tháng năm chan chưá tinh cầu nhân văn
Sinh ra trong cõi trần gian
Em như biển mặn bao la
Tháng năm chan chưá tinh cầu nhân văn
Sinh ra trong cõi trần gian
Long lanh hạt ngọc muôn
vàn thiết tha...
Chú thích: khi nghe bài:
"Giọt Lệ Ngàn Sau" cuả Từ Công Phụng do Tuấn Ngọc hát và lại thấy
hình cô Jane Hoàng mà tưởng tượng thành bài thơ
28.6.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét